Thứ Bảy, 16 tháng 2, 2013

Đái tao cắt dái

1. Đầu năm kể chuyện Trạng Quỳnh. Trạng Quỳnh nhiều lần thất lễ với chúa, nên trước Chúa quý trọng bao nhiêu thì sau lại ghét bấy nhiêu. Quỳnh thấy Chúa ghét, lại càng trêu tợn.

Một lần, Chúa sai lính đến ỉa giữa nhà Quỳnh. Quỳnh cầm dao ra bảo lính:

- Chúa sai các anh đến ỉa giữa nhà ta, thì cứ việc ỉa, nhưng cấm đái, anh nào mà đái ta cắt dái đi.

Ỉa ai mà nhịn đái được, bọn lính phải cắp đít về. Có một vài anh láo, nghe thấy thế, đái ở trước nhà, rồi mới đến ỉa, lại đem gáo dừa đề phòng. Quỳnh thấy nó lập mưu trước, đành chịu nhưng trong bụng căm lắm, bèn kiếm cách xược lại Chúa. ít lâu sau, Quỳnh đi mua một cây cải thật to sai người đem dâng, làm cơm chúa xơi. Khi Quỳnh vào hầu, Chúa hỏi cải đâu mà to lạ thế và khen ngon.

Quỳnh thưa:

- Cải nhà trồng, trước nó không to mấy, nhờ độ nọ Chúa sai lính đến ỉa nhà thần, thần đem phân ấy bón cho, nên lớn bổng lên thế. Cây nhà lá vườn đem dâng để chúa xơi.

Chúa Trịnh tái mặt lại.

2. Hôm nay, 17-2-1979, là ngày kỷ niệm 34 năm cuộc chiến tranh Trung Quốc chống xâm lược. Vậy mà chẳng thấy báo đài nào nhắc tới, ngoài báo Thanh Niên.

Phàm nhà báo là người cầm bút, sử gia nghiên cứu lịch sử, nhưng tất cả đều câm lặng. Đã có một thời cả nước sôi sục, chứ không đơn thuần chỉ là một sự kiện nhỏ ít người biết tới.

Thế nên, bải chuyện ỉa không được đái tưởng như phi lý, nhưng hóa ra lại là thật ở xứ mình. Đó là những người mang danh cầm bút, nghiên cứu lịch sử, lại không thể thực hiện cái trách nhiệm chính danh.

Xem ra, chỉ có mỗi tờ Thanh Niên là có được tinh thần của Trạng Quỳnh, dám bỡn Chúa. Chẳng biết sau khi Chúa Trịnh tái mặt, sự thể sẽ ra sao với tờ báo xứng đáng với 2 chữ "Thanh Niên" này?!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét