Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

Cây sáo và nàng công chúa

1. Vua Tuyên Vương nước Tề thích nghe sáo và lúc nào cũng muốn nghe 300 người cùng thổi một loạt. Trong 300 người ấy, có Đông Quách Tiên Sinh không biết thổi sáo, nhưng cũng lạm dự vào đấy kiếm lương ăn.

Đến khi Tuyên Vương mất, vua Mẫn Vương nối ngôi, cũng thích nghe sáo. Nhưng chỉ muốn nghe riêng từng người một mà thôi. Đông Quách tiên sinh thấy thế, tìm đường trốn nước.

2. Cũng ở xứ nọ, có nàng công chúa chẳng mấy phô danh. Nhưng nàng lẳng lặng tìm cách làm ăn dựa vào danh tiếng cha. Rồi có hôm chợt nổi can qua, nàng cũng đành phải rời bỏ đất nước mà cứu lấy thành quả cơ nghiệp bao nhiêu năm ki cóp.

Những kẻ vô tài, gặp may nhờ dịp mà được vị trí, mưu cầu lợi lộc thì có khác gì Đông Quách tiên sinh trong chuyện. Khi vàng thau lẫn lộn, thì còn giữ được địa vị, miếng cơm manh áo. Chớ khi khảo sát từng người, thời cuộc đổi thay thì đành bị đào thải!

"Bao giờ dân nổi can qua
Con vua thất thế lại ra quét chùa"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét