Thứ Ba, 11 tháng 9, 2012

Anh Hữu Thỉnh ơi!

Số là, vốn chẳng màng tới chuyện văn chương, nên chưa bao giờ nghĩ tới chuyện lạm bàn những gì xảy ra trong giới ấy. Nhưng vì hôm nay, vô tình thấy anh Hữu Thỉnh đăng đàn giảng đạo, đọc thấy dăm ba ý không ưng, nên phải có đôi lời.

Trong bài "Dám viết, dám không sợ sai" đăng trên bào Thể Thao Văn Hóa, thấy anh bàn tới nhiều vấn đề khá to tát (và cả nhạy cảm nữa). Trong đó có đoạn nói về chiến tranh biên giới Việt-Trung:

"Chiến tranh biên giới Việt - Trung, riêng về đề tài còn ít người hiểu rõ này, nhà văn Hữu Thỉnh nói: “Nên viết không? Theo tôi là có. Phía bên kia người ta viết ghê lắm, tại sao chúng ta lại không? Viết là một đằng, còn công bố lại là chuyện khác, phải tính toán. Hội Nhà văn VN sẽ sẵn sàng mua lại tác phẩm”.

Thứ nhất, xin hỏi "Viết là một đằng, còn công bố lại là chuyện khác, phải tính toán" nghĩa là thế nào?

- Ở đây, phải tính toán cái gì? - Ảnh hưởng tới mối quan hệ Việt-Trung chăng?

- "Viết một đằng, còn công bố là chuyện khác" có đi trái với Tự do ngôn luận và Tự do báo chí hay không?

Bên kia người ta viết ghê lắm, nhưng được xuất bản (?); còn chúng ta tại sao lại không viết, nhưng phải xuất bản có tính toàn - QUẢ ĐÚNG LÀ NGHỊCH LÝ.

Thứ hai, "Hội Nhà Văn sẵn sàng mua lại tác phẩm" là ý gì? Nếu Hội Nhà Văn làm kinh doanh, thì việc mua lại các tác phẩm công bố cần phải tính toán có phải là bài toán kinh tế không? Hay vì Hội hàng năm vẫn được cấp "kinh phí" đều đặn, nên không cần phải quan tâm nữa.

Còn nếu không đứng trên quan điểm kinh doanh, Hội mua lại để làm gì? Chẳng lẽ, lại là chuyện thu mua để không lưu truyền những ấn phẩm ngược chủ trương?

Trộm nghĩ, sau vụ anh "bốc thơm" nhà thơ Hoàng Quang Thuận và những phát biểu như thế này, anh nên ngồi ở hậu cung để an hưởng thái bình thì hơn cả. Chứ cứ nói lăng xăng, có khi lại hỏng đường hậu vận về sau.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét