Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2012

Nhật ký Tuyết Tròn (3)

Lại kể, Tuyết Tròn vừa xong câu chuyện với Lừa Đầu Đàn về việc đàn gia súc đeo chuông ở cổ đi vòng quanh cột cờ ở sân. Nó lang thang đi về phía quả đồi, rồi chọn một gốc cây to và nằm. Nó thực sự khâm phục sự tài tình và sáng suốt của Lừa. Vì thực, để lãnh đạo đám gia súc với trí tuệ có hạn đó chẳng phải là dễ dàng gì. Nó thực hiểu vấn đề này khi cùng với Napoleon giáo huấn cho lũ gia súc bên trang trại lão Jones trước cuộc khởi nghĩa.

Nó nằm suy nghĩ rất lâu. Nếu thực, bọn gia súc khôn hơn một chút, hẳn cái công việc thường ngày chắc cũng sẽ đem lại năng suất cao hơn, đời sống sung túc hơn. Và hẳn, cái cối xay gió đã có thể hoàn thành trước khi những tai họa kia ập đến. Và Tuyết Tròn nghĩ tới cái việc giáo dục lũ gia súc, nhằm nâng cao nhận thức. Nó quyết tâm làm vậy. Trưa nó sẽ đến chỗ Lừa để nói ra kế hoạch của mình. Nó khoan khoái với cái viễn cảnh tốt đẹp đó, và ngủ quên mất lúc nào chẳng hay.

Khi mặt trời đứng bóng, nó mới tỉnh giấc. Nó chạy thẳng đến chỗ Lừa Đầu Đàn. Vừa vào đến cửa, nó thấy Lừa đang ngồi bên đĩa thức ăn ngon lành, vẫn còn đang bốc khói.

- Tôi có thể nói chuyện với anh một lát được không?

- Tất nhiên là được rồi. Anh vào đây ăn trưa với tôi luôn. - Lừa Đầu Đàn hồ hởi.

Tuyết Tròn đến và ngồi vào bàn ăn. Lừa mời nó ly rượu vang mới lấy từ trong hầm của Bà Chủ Lana. Sau khi cụng ly, Tuyết Tròn chậm rãi nói:

- Anh Lừa này, tôi có ý muốn bàn với anh chuyện Cải Cách Giáo dục và Đào tạo ở trang trại mình. Tôi thấy vấn đề này có ý nghĩa quan trọng lắm. - Tuyết Tròn vừa nói vừa liếc nhìn thái độ của Lừa.

- Anh cứ nói tiếp đi. Tôi cũng đang tính tới vấn đề này đây. Cũng cần phải đào tạo thêm cho các đồng chí của tôi để có thể nâng cao năng suất. Mùa đông cũng sắp đến rồi!

Tuyết Tròn phấn khởi vì ý kiến của nó được đánh giá cao. Nó nói tiếp:

- Tôi tính mở một số khu đào tạo kỹ năng làm việc cho đàn gia súc. Bên cạnh đó, tôi cũng muốn mở thêm một trung tâm giáo dục Tri thức cho họ nữa.

- Tri thức là cái gì? - Lừa tròn mắt ngạc nhiên.

- À. Đó là những kiến thức về xã hội loài người. Đào tạo kỹ năng lao động là một phần thôi. Tôi muốn các đồng chí của anh học thêm tri thức của con người, để họ có đủ khả năng làm chủ cuộc sống, và tổ chức nó tốt hơn - Tuyết Tròn nhiệt tình giải thích.

- Ừm. Tôi hiểu rồi. Nhưng tôi muốn hỏi anh câu này được không?

- Vâng. Anh cứ hỏi - Tuyết Tròn đáp.

- Vậy sau khi các đồng chí của tôi tiếp cận tri thức của con người, họ không còn tin điều tôi nói nữa thì sao?

Tuyết Tròn chợt ngẩn ra, nó lúng túng với câu hỏi này.

- Ờ....ở....thì bản thân anh có nhận thức vượt trội hơn họ. Anh có uy tín, và công trạng đưa họ đến ngày hôm nay. Làm gì có chuyện họ không nghe lời anh.

Lừa Đầu Đàn nở nụ cười nham hiểm nơi khóe miệng, rồi hỏi Tuyết Tròn:

- Tôi hỏi anh nhé. Nếu anh chỉ ngồi không mà có thức ăn ngon, liệu anh có tự đày đọa bản thân thêm việc quản cái đám "lắm chữ" kia không?

Tuyết Tròn đáp:

- Tất nhiên là có thể có những khúc mắc. Nhưng đó là vì lợi ích của lũ súc vật chúng ta. Nếu không học tri thức của con người, thì làm sao chống lại được sự tái chiếm các trang trại này?

Lừa nghe xong bèn cười lớn:

- Đó là suy nghĩ của riêng anh. Còn tôi thì không lo xa đến thế. Tôi chỉ cần họ vâng lời. Còn khi nào con người quay trở lại, tôi sẽ lại sống tiếp cuộc đời súc vật. Thế thôi!

Tuyết Tròn nghe xong sững sờ, không biết phải nói gì hơn nữa.

Lừa biết nó buồn, bèn nâng cốc rượu lên và bảo:

- Anh không cần phải suy nghĩ nhiều thế đâu. Tôi hiểu lòng anh. Anh cứ ở đây chơi và hưởng vinh hoa phú quý. Nghĩ nhiều chi cho nhọc người.

Tuyết Tròn ngậm ngùi nâng ly rượu. Nó chợt hiểu rằng, súc vật mang tư tưởng cấp tiến như nó thật không dễ sống!

.........


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét